Nguyễn Viện
1.
Khi những thiên thần bay đi
Những đám mây bốc lửa và rơi xuống đất
Cây cỏ cũng bốc lửa và bay lên che kín bầu trời
Khi ấy
Những người đàn ông trần truồng trong cơn điên dại
Tất cả họ đi về phía biển và ngửa mặt kêu than
Trong khi những người đàn bà cũng đã trần truồng và tất cả họ đi về phía mặt trời lặn vì họ biết rằng chỉ có bóng tối mới cứu rỗi sự lo âu của họ
Những người không phải đàn ông, cũng không phải đàn bà chọn ở lại
Vì chính họ mới là minh triết của sự sống.
2.
Ngày tai ương đến
Những con chim đâm đầu xuống đất tự sát
Những mùa màng đầy châu chấu và ếch nhái
Những dòng sông khô cạn
Cơn giận dữ từ trong lòng đất trỗi dậy
Thế giới rung chuyển và đổ sập
Và sóng thần sẽ xóa đi mọi dấu vết con người.
3.
Khi mùa dông bão đến
Những ngọn đồi sẽ bị san phẳng và chôn vùi cả ký ức của những con chim về cây cối
Cùng lúc những hố sâu sẽ mở ra và con người tự chôn mình bởi lòng tham của họ
Nhưng thế giới sẽ không bao giờ kết thúc
Từ nơi tối tăm con người sẽ phục sinh và trên mỗi một ngọn cây sẽ nở hoa lời nói
4.
Con người sẽ phải ra đi trên những đôi chân què cụt
Lịch sử là một vết thương
Và sự lãng quên là một căn bệnh
Con người mất tiếng nói
Những đám ma thầm lặng
Và sâu bọ sẽ huênh hoang về sự khải hoàn của cái tị hiềm bình đẳng
Không có nước mắt nhưng nỗi thảm sầu sẽ mênh mang.
5.
Rồi đến lúc
Những cơn mưa vàng cát bụi
Và hoang địa trổ mặt con người.
6.
Rồi đến lúc con người sẽ gặp mặt thượng đế
Như đứa con hoang trở về
Và họ sẽ hàn huyên bằng sự bình an của tâm hồn.
7.
Khi con người tự tách ra làm hai, làm ba, làm bốn…
Người ta sẽ hiểu rằng sự phân ly trong thế giới này chỉ là cách thượng đế làm đầy chính mình
Và khi những đám mây tan thành nước
Những kẻ đau khổ vì mất mát sẽ được an ủi
Và người ta cũng sẽ hiểu rằng mọi thứ đều quay về.
8.
Giữa lúc con người bơ vơ nhất thì Người đến
Và Người nói với họ rằng
Không có con đường nào dành cho các ngươi bởi sự chết đã đến
Cũng không có nấm mồ nào dành cho các ngươi bởi đất đã tan ra
Và trên các tầng trời cũng không có chỗ nào cho linh hồn các ngươi an trú
Đừng than khóc
Bởi không một ai nghe tiếng khóc của các ngươi
Tất cả đã nguội lạnh
Cho đến khi lửa trên trời giáng xuống bổ vỡ đầu các ngươi
Thần khí của Người sẽ khai mở cho các ngươi một con đường thoát.
9.
Khi con người không còn đất sống thì Người đến
Và Người nói với họ rằng
Đất không phải ở dưới chân các ngươi
Đất cũng không ở trong lòng các ngươi khát vọng
Không có gì thuộc về các ngươi ngoài nỗi hoài mong trở về.
10.
Trên đôi cánh của Người, tất cả mọi giấc mơ đều hiện thực
Và tiếng gầm của sư tử sẽ làm phục sinh những niềm hy vọng
Từ núi cao đến vực sâu, muôn loài cùng hân hoan
Vì Người đến trong ánh sáng của từ tâm hiệp nhất và miên viễn.
11.
Trên mặt đất này
Mỗi ngọn cỏ chỉ là một cây nhang được Người thắp lên cho cái gọi là sinh mệnh
Và Người không nói gì hơn thế
Trên mặt đất này
Mỗi ngọn núi chỉ là một tấm bia được Người dựng lên cho cái được gọi là lịch sử
Và Người không nói gì hơn thế
Khi bầu trời không còn mây
Con người trốn xuống đất và ở dưới ấy họ cầu nguyện với trời xanh bằng lễ nghi của sinh thực khí.
12.
Rồi sấm sét sẽ nổ ngày này sang ngày khác
Con người sợ hãi và than khóc
Cơn mưa tuyệt tự sẽ đổ xuống từ trời
Nhưng các loài thú lại hân hoan vì chúng biết rằng một thời kỳ mới đang đến
Chúng sẽ thôi bị giết hại
Những đám mây mù sẽ tan
Mặt trời sẽ nồng ấm
Và cây cỏ sẽ xanh tươi tràn đầy trên mặt đất.
13.
Cả vũ trụ mừng vui vì một bông hoa vừa nở
Như đứa con của yêu dấu được hạ sinh
Cả vũ trụ này không ngừng hiến tế bằng niềm say đắm khôn khuây cho những vẻ đẹp mong manh nhất
Phúc thay cho những kẻ biết yêu nhau bằng da thịt vì chỉ có cách ấy linh hồn họ mới trở về được với bản thể sự sống và hòa nhập với vĩnh cửu.
14.
Khi con người quay về
Sự thuần khiết của linga và yoni sẽ cứu rỗi họ khỏi mọi vướng bận của những che phủ trần gian không phải vì nó được tôn thờ trong các đền đài mà bởi sự hành lạc của nó thần thánh
Cũng chính bởi sự thuần khiết của linga và yoni mà con người thoát được tội tổ tông
Các tầng trời sẽ mở ra và thượng đế ban phép lành cho họ
Như nhụy hoa thụ phấn, sự sống khởi sinh trong từng hơi thở và nhảy múa theo cùng một nhịp điệu với khôn cùng.
(còn tiếp)