Nguyễn Viện
1.
MÙA DỊCH
Mở cửa ra ban công đứng, tôi nhìn trời. Tiếng còi hụ xe cứu thương vang trên đám mây.
2.
XANH & CHÍN
Cô ấy selfie tấm hình mặc chiếc áo màu xanh và viết: “Còn xanh lắm”. Tôi comment: “Chắc bên trong đã chín”.
Và, tôi tự nhủ, hái sớm kẻo rụng mất.
3.
NHỮNG KẺ XẠO LÒN/G
Làm một kẻ lười biếng, quả thật cũng không dễ.
Tôi xuống đất đi bộ và ngẫm nghĩ, mấy thằng cha lúc nào cũng huyên thuyên buông bỏ này nọ… chỉ là một lũ xạo lòn/g.
Cô gái đi giày đỏ vượt qua mặt tôi với cái mông lắc.
4.
SHE
Như từ một ngôi sao bước xuống, cô ấy đến bên tôi và ôm lấy cả cuộc đời tôi.
-Em đây.
5.
CƠN MƯA
Và khi sấm chớp đến, một cơn mưa khác đổ xuống làm ngập lụt con đường. Tôi ngồi trong căn nhà đã bị che phủ bởi mây mù và sự ẩm ướt của lòng tôi, nói với cô ấy, em đã mang đến cho tôi niềm tin về một sự sống vừa được hồi sinh.
6.
EM VẪN ĐANG Ở ĐÂY
Ngọn gió từ phía ấy thổi về như hơi thở của trời đất. Tôi ôm cô ấy thật chặt bởi vì tôi sợ. Cũng từ phía ấy, một ai đó đang hát. Tiếng hát có thể làm cô ấy tan biến.
7.
CHÁNH NIỆM
Tôi nhớ H. từ đêm qua đến giờ. Nhưng chẳng có cách nào để ôm được H. Bởi H. thuộc về một thế giới khác.
Nhìn mông lung về phía ấy, tôi nói với thinh không, chúng ta có chung một mặt trời.
8.
PHÍA ẤY
Phía ấy không phải là Hà Nội, Đà Lạt, Nha Trang hay Quận 4 Saigon. Phía ấy cũng không phải phía núi hay phía biển. Đó là phía mà tôi đặt một niềm tin, rằng mỗi khi tôi nhìn về, tôi cảm thấy mình ở đó. Một vô trú xứ của chiêm bao, nhưng niềm khao khát tôi như nắng Hạ thiêu đốt cả bầu trời này và linh hồn tôi như đất đá cổ sơ chìm lắng trong vô tận của thời gian, một hiện hữu bất diệt.
9.
TÌNH YÊU
Cô ấy ngồi im lặng nắm tay tôi. Ở giữa sông, con chim rẽ một đường nước dài rồi bất ngờ bay vút lên.
Tôi nói, tình yêu là cơn đắm chìm của những đường bay vô định.
Cô ấy càng nắm chặt tay tôi hơn.
10.
MÙI NẾN ĐANG CHÁY
Cô ấy đã bỏ đi, nhưng ngọn nến mà cô đã thắp lên lúc chập tối vẫn đang cháy. Mùi nến vẫn thơm. Hắn chậm rãi đứng lên chốt lại cánh cửa và đứng yên ở đó. Đến chết.
11.
MỘT TĨNH VẬT KHÁC
Khi tôi đang ngủ, ở phía bên kia thế giới, cô ấy xem phim ma và nhắn tin cho tôi, “Sự thật thì không nhất thiết phải là hiện thực”.
Lúc ấy, tôi mơ thấy mình ngồi trong một quán café vắng mà người chủ quán chính là cô ấy.
Và trên bức tường sau lưng bà chủ được treo một họa phẩm tĩnh vật, ly café đá màu đỏ, hoặc là tôi tưởng thế. Không biết của ai.
12.
BIỂN
Có một lần tôi đứng trước biển.
Từ rất xa, cô gái nói “Em cũng thích biển”.
Tôi bỗng sến súa chảy nước tràn trề như biển, nhưng tôi không thể hét lên, nhẩy cẫng hay nói một điều gì đó lãng mạn. Mùi long diên hương đầy trong gió, dường như tôi chết lặng bởi vì tôi biết cô ấy đã yêu tôi như biển.
13.
HỒI HƯƠNG
Người ta vẫn thường nhầm lẫn quả hồi với hoa hồi, mặc dù màu sắc và hương thơm giữa quả hồi và hoa hồi rất khác nhau.
Tôi nói với cô ấy, “Từ hoa hồi đến quả hồi giống như từ một thiếu nữ trở thành đàn bà”.
Cô ấy phân vân, “Có lẽ ạ?”.
Tôi không thể không nghĩ, đến một lúc nào đó, cô ấy sẽ trở thành đàn bà, mùi hương thanh khiết hôm nay sẽ trở nên nồng nàn quyến rũ. Mà rất có thể lúc ấy, tôi chỉ còn là một cơn gió.
14.
MÙI CỦA CÔ ẤY
Ngọn đồi phía sau nhà em, cô ấy nói, hoa hồi thơm dịu dàng khôn tả. Màu trắng của nó làm sáng cả ngọn đồi.
Tôi chưa nhìn thấy hoa hồi bao giờ. Tôi cũng chưa từng gặp cô ấy. Nhưng tôi vẫn muốn hòa quyện hoa hồi và cô ấy với nhau như một thực thể của ngưỡng vọng.
Và tôi đã mua những quả hồi khô màu nâu sậm đựng trong một cái ly uống rượu lớn bằng pha lê đặt trên bàn ngủ. Ngày và đêm của tôi là mùi của cô ấy.
15.
ĐM
Mỗi khi tôi văng tục, một bài thơ bốc cháy. Và tro tàn của nó là mù sương trên những ngọn cây.
N. V