Tag Archives: Đỗ Hồng Ngọc

Bạt: Thơ duyên lê chiều giang nguyễn thị khánh minh

Đỗ Hồng Ngọc D U Y Ê N nỗi lá vàng cuối thu duyên không chỉ làm thơ. duyên vẽ. duyên chụp hình. duyên làm những bookmark thiệt dễ thương để gởi bạn bè, nhắc nhớ mỗi khi lật từng … Continue reading

Posted in Nghiên cứu Phê bình | Tagged | Comments Off on Bạt: Thơ duyên lê chiều giang nguyễn thị khánh minh

Nghĩ quanh khi đọc “cao huy thuần người khuân đá”

Đỗ Hồng Ngọc Cao Huy Thuần, vẽ bởi Đỗ Hồng Ngọc, 2014, tại tòa soạn báo Giác Ngộ, Saigon. Có khi nào nâng một bình trà uống đến giọt cuối cùng tưởng đã cạn sach rồi nhưng đợi một lúc … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Nghĩ quanh khi đọc “cao huy thuần người khuân đá”

“Chia tay mà không biệt ly”

Đỗ Hồng Ngọc   Khi anh Cao Huy Thuần gởi tôi tập Im lặng, như lời chia tay…, tôi nghĩ: chắc là “Im lặng thở dài…” đây rồi! “Tôi đang lắng nghe tôi đang lắng nghe im lặng đời mình” … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on “Chia tay mà không biệt ly”

Chén trà lão Triệu mà chưng hoa ngàn

Đỗ Hồng Ngọc Thị giả của Thầy Tuệ Sỹ nhắn tin tôi: Thầy Tuệ Sỹ đang ở Sài Gòn. Mời Bác đến Hương Tích chơi. Tôi đến. Tuệ Sỹ gầy ốm, xanh xao lắm. Nhưng vui vẻ, hoạt bát, thông … Continue reading

Posted in Văn | Tagged | Comments Off on Chén trà lão Triệu mà chưng hoa ngàn

Đọc “IM LẶNG, như lời chia tay” của Cao Huy Thuần

Đỗ Hồng Ngọc Anh Cao Huy Thuần gởi tôi tập Im Lặng, như lời chia tay, dặn để đọc mấy ngày Tết. Tôi nghĩ: chắc là Im Lặng thở dài… đây rồi! “Tôi đang lắng nghe tôi đang lắng nghe … Continue reading

Posted in Nghiên cứu Phê bình | Tagged | Comments Off on Đọc “IM LẶNG, như lời chia tay” của Cao Huy Thuần

Nghĩ về “Tập sách Cái cười & Sự lãng quên” (Tiểu thuyết Milan Kundera, Trịnh Y Thư dịch)

Đỗ Hồng Ngọc Đó là cuộc truy tìm bản ngã con người để từ đó rất có thể lóe lên luồng sáng mới mẻ cho ta thấy rõ hơn cái ẩn mật của hiện tồn. (Kundera) Je pense donc je … Continue reading

Posted in Nghiên cứu Phê bình | Tagged | Comments Off on Nghĩ về “Tập sách Cái cười & Sự lãng quên” (Tiểu thuyết Milan Kundera, Trịnh Y Thư dịch)