Thơ Đoàn Tùng Nguyễn

BUỒN

Tôi buồn mất hai ngày

Khi mò mẫm tìm thơ để đọc

Nhiều người đã nhân danh cái mới, cách tân

Để viết những câu thơ vô hồn, khó hiểu

Những câu thơ như được dịch bằng máy

Tự đắc toát ra từ những câu chữ tân kỳ.

Tôi đã già. Cũng chẳng buồn được lâu

Bỗng thương thơ như người tình xưa cũ

Cái thủa không có hoa thì hái lá để tặng nhau

Những bài thơ hay được âm thầm cất giấu.

Tôi buồn mất hai ngày

Bỗng nhớ thơ như nhớ về người tình xưa cũ

Lạc mất nhau rồi. Chỉ còn rượu để say…

Ngày 4.8.2022

271588680_4579905002122013_375862013654406233_n_thumb

Chân dung Đoàn Tùng Nguyễn

KÝ ỨC VỤN

 

1.

Có những con đường

Tôi và bạn bè đã đi mòn lối

Những con đường loanh quanh bên hồ mọc đầy cỏ dại

Những con đường không tên.

Lũ sinh viên chúng tôi đặt giá vẽ quanh hồ

Vẽ cảnh hồ hoang vu cỏ dại

Những căn nhà tạm- vách, mái liêu xiêu…

Vài chục năm sau

Bạn bè tôi đứa còn đứa mất…

Hồ hoang vu đã lấp để xây nhà

Những con đường không tên cũng mất

Chỉ còn lại những bức tranh.

 

2.

Bếp lửa hồng. Nhà sàn. Say rượu

Cầm lại bút vẽ mà tay run

Muốn vẽ những ngọn lửa bập bùng

Nhưng thấy ngọn lửa đêm cứ như thằng say rượu

Ngoài trời đêm mưa gió lạnh lùa vào

Biết vẽ gì…

Hay là vẽ mưa.

 

3.

Nhớ năm xưa

Thầy tôi đốt một bức tranh

Khi tôi đến

Chỉ còn cái khung đang hoá thành than khói

Tôi tần ngần không dám hỏi

Thầy chỉ cười

Nụ cười chát chua nước mắt vòng quanh…

Ngày 8.8.2022

 

GIỌT MƯA

 

Mưa

Con phố như nghiêng về một phía

Dầm dề suốt đêm

Cái oi nồng mùa hè hạ nhiệt.

Anh cần lắm

Em

Người phụ nữ

Như cơn mưa hạ nhiệt đêm hè

Để anh thấy lòng mình không chông chênh như con phố

Nghiêng về đâu…

Ta làm một giọt mưa ngoài kia

Trong vắt

Lặng lẽ rơi không bao giờ chạm đất

Một giọt mưa lạc lõng

Giữa trời…

Ngày 11.8.2022

 

Đ.T.N

Comments are closed.