Tag Archives: Đào Ngọc Chương

Thơ Đào Ngọc Chương

TIẾNG CỦA THƠ TÔI Cái trở ngại của thơ là câu Và cái lợi thế của thơ cũng ở đó Với đủ kiểu dấu chấm câu khiến câu thơ có bước nhảy bất ngờ Tôi vẫn bức bối trong câu … Continue reading

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Đào Ngọc Chương

Thơ Đào Ngọc Chương

LỜI THÌ THẦM CỦA SÓNG   Những đống rơm cuối thu sẽ ở lại với cánh đồng rất lâu Cuối mùa đông tiếng chim sẽ dựng dậy những cọng cỏ xanh Bên bờ sông đã không còn con đò rất … Continue reading

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Đào Ngọc Chương

Thơ Đào Ngọc Chương

(Chùm thơ rong chơi nhịp ba)   MỘT Ý TƯỞNG ĐÃ RONG CHƠI NHƯ THẾ NÀO   1. Một ý tưởng đã nảy sinh Viên đá lăn theo đường thời gian Tròn và mòn và nước chảy

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Đào Ngọc Chương

Thơ Đào Ngọc Chương

CÓ EM BÉ KHÓC TRONG CHIẾN TRANH   Có em bé khóc trong chiến tranh Tôi đi dọc theo bờ đá Phơi chiếc lưng giữa chiều Anh chị có nhìn thấy lửa cháy trong môi Lời của viên đạn Đường … Continue reading

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Đào Ngọc Chương

Thơ Đào Ngọc Chương

BÀI THƠ VIẾT TRÊN DI ĐỘNG   Em ngủ hay em thức Mà không nhắn cho anh Hay là em đang hỏi Đâu là lá là cành Một khi cây biết gió Nụ hồng và nụ xanh Mở phương trời … Continue reading

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Đào Ngọc Chương

Thơ Đào Ngọc Chương

SỰ HIỆN HỮU ĐÃ DIỄN RA MỘT CÁCH THẦM LẶNG   Chủ nhật như một con rắn Cuộn mình trong hang Thở phì phò nỗi nhớ Mơ giấc mơ lột xác Cỏ xanh và nắng

Posted in Thơ | Tagged | Comments Off on Thơ Đào Ngọc Chương