Thơ Thy An

Vẫn là

 

vẫn là niềm cô đơn bình yên

thân quen tháng ngày

không gì thay đổi

như những phiến đá gần nhau không nói

những điều xưa cũ ngủ yên và thức dậy

theo chu kỳ của mặt trăng

một chút dao động của đêm thiên hà thắp sao

trong mắt nghe long lanh ướt

 

vẫn là câu nói của nghìn trùng sóng biển

vỗ vào ghềnh đá bao dung

cổ tích trên lưng dã tràng ẩn hiện

thân thể di động như lời nguyện cầu

bồi hồi trang sử thi vàng úa

rách nát từ trái tim máu đỏ xa xưa

 

vẫn là những tiếng lòng chân thật

hiền lành như nụ cười và mái tóc điểm sương

giữa trời mưa bụi

một chén tương phùng run giọng

chưa tiễn nhau mà đã thấy say

trái tim rụt rè gõ cửa

tìm không ra câu chữ tỏ bày

 

vẫn là giọt mưa tháng mười lãng mạn

ru người bằng những rung động thiết tha 

rộng lượng chở nỗi buồn ra biển

phù sa bên bờ sông trông ngóng

nuôi dưỡng niềm vui hiếm hoi

thắp lửa cho cuộc hành trình vô biên bất tận

 

Gửi Về Miền Châu Thổ

 

mũi tên vượt thời gian

bắn xuyên lỗ đen trí thức

lồng ngực thổn thức

rạo rực như tình yêu buổi thanh tân

 

hoa hồng vườn nhà ai nở muộn

kiêu sa bay lạc mỹ nhân

trăm lần vinh danh tình yêu tóc bạc

lời thì thầm câu chữ bận lòng

 

im lìm một cõi quê xưa

mỗi nhắm mắt là một trở về

chân giẫm nước lang thang miền châu thổ

rơm rạ vàng thơm giấy rách sử thi

 

ô ký ức phương trời viễn thị

những khung đời chìm nổi biển dâu

trái tim lữ hành lăn mãi trên đồi gió

về đâu nỗi buồn người con gái qua cầu

 

chiều nay bức tranh bay theo gió

vói tay níu giữ chút phù sa

áo lặng lẽ sờn vai thấm lạnh

độ lượng đất trời ôi bao la…

 

Bạc tóc đèn đêm

 

đốt cháy niềm tin như đốt sợi tóc

bốc lên mùi khét

kêu cái xèo ngắn gọn

rồi xong

kỳ vọng làm chi ở những bám víu và vá víu

thời gian đang soi mòn bao nhiêu hoài niệm

và ký ức bị lũng một lỗ quá to

 

làm thế nào định vị trái tim thật thà nhất

giữa rừng hoa mùa hạ

để treo lên đỉnh ngọn làm thần tượng tôn thờ

hơi hám văn minh không đủ an ủi 

chỉ đem lại thật nhiều ảo tưởng như rượu và thơ

cạn ly tửu trần chữ nghĩa

khác chi giọt nước mưa rơi xuống giếng đời

bằng hữu xôn xao rồi bặt tiếng

 

chui vào hang động đầy góc tối

trăng soi trăm ngàn hình vật biến dạng

một đống câu hỏi chập chùng

chồng chất tình yêu, gia đình, bản ngã, quê hương

mấy con đường xao động đáy sâu tri kỷ

 

nỗi buồn vẽ lên những dấu hỏi và chấm than

cô đơn bạc tóc đèn đêm…

 

Th. A

Comments are closed.