Cảm xúc cuối năm
tặng các bạn cùng uống cà phê
không xài ngòi bút mà dùng bàn phím
khỏ lắc cắc ban đêm
khung cửa nhỏ dưới trăng sao
cười với ánh đèn vàng
có điều chi không nói hết
câu chữ thăng trầm lên xuống
đôi lúc nghe xôn xao
tàn năm tiếng nói cười ban trưa
bao nhiêu giọng đã khàn trong cổ
vu vơ một bàn tay bắt
hớp miếng cà phê ấm
bằng hữu vỗ vai ngọt lòng
chia tay ánh sáng chiều chủ nhật
mặt trời ngủ quên trên lá
san sẻ đoạn thơ buồn như ốc đảo
đóng cánh cửa ngăn gió lạnh
sợ chậu hoa hồng ốm đau
cây xanh dường như đâm chồi
thời tiết xáo trộn
như cảm xúc thịt da
khác biệt, dỗi hờn, lành vỡ
biếng nhác, đam mê trên tình nhân đậm đà
vuông tròn vẽ bằng ngón tay
lênh đênh em trôi theo tháng ngày
tiếng cười trăng xế
nhỏ vào tâm hồn khánh kiệt
khu rừng lau nhóm lửa cuối năm
Câu tình tự mùa xuân
tặng M.A. mùa đông viễn xứ
mùa xuân
đong thêm vài phút cho ngày nắng ấm
con đường dài ra mấy đoạn
bước chân người xôn xao trên cỏ
thân thể trổi dậy với những rung lòng mở ngõ
chưa về vội – thốt lên bài thơ ngắn –
áp tai vào tâm hồn
nghe âm vang cổ tích dễ thương
nhớ giấc mơ trên đồi chuông
đáp lời tình nhân say đắm
ngàn hoa tươi thắm giữa hư không
nói lên câu tình tự cùng thi sử
reo vui hạnh phúc ở những góc lòng
trao cho nhau bát nước đầy
thấm lòng viễn xứ Âu Tây
nhưng vẫn đậm mùi Đông Phương sâu thẳm
mùa bình yên tự nguyện
vẽ cho nhau bức tranh thơ mộng
niềm vui hiếm hoi thể hiện chân tình
ấm lòng cảm nhận qua nét cọ đan thanh
mời gọi năm ba cuộc đời nhỏ
ngồi bên nhau thật gần thật ấm
tình yêu san sẻ chút triết học tâm linh
đêm trăng rằm thao thức
suy nghĩ về những ô cửa mở ra ngày mai
xa xa đồi núi xanh mờ
thấy mình nhỏ lại theo vòng quay trời đất
nụ hồng khai mở mùa nắng đẹp
đầu tay không ai hái…
Th. A