Thơ Linh Văn

 KHOẢNG TRỐNG

 

Như một li tưởng nim, bài thơ này

dành cho nhng t buc phi chết. Chúng ch còn là khong trng

quanh nhng t bn đang thấy, vì chc chn

không đủ ch cho mi t

cùng xut hin trong mt bài thơ.

 

Là nhng t gì?

Bn s hi.

 

Tôi không th viết chúng ra đây, bi chúng cn vng mt

để làm nên hin din

cho chính bài thơ mà bn đang đọc.

 

SO ÁNH SÁNG

 

Ch ni ch xuôi ngược

như sẹo ánh sáng hin trên mt giy ti

bài thơ này đang tự m cho nó nhng cánh ca

bng chiếc chìa-khoá-ch.

 

Ch là cái bóng ca con đại bàng treo lơ lng gia rng già

khi nó đã bay đi mất dng

là vết chân trĩu nặng ca con gu đơn độc

chng hành trình dài thm trên tuyết ướt mênh mông.

 

Viết thêm mt ch

tôi biết mình đang bước thêm mt bước

xa khi bài thơ của chính mình.

 

Du chm hết hin ra đóng vào tôi chát chúa

ch treo tôi lên theo cách người ta treo Chúa lên

trong gi chung cuc:

mt bài thơ chào đời cũng là mt bài thơ hấp hi

ch cp cho nó t giy khai sinh

li va viết mt bài ai điếu để khai t nó.

 

Ch là du tích là vết thương

ch là so.

 

Tôi nh đến nhng nhà thơ mà ch b tước đoạt khi h

ch b giam cm

nhưng thơ vẫn tìm đến như một ân hu

hoc như một trng pht

náu mình trong đêm ti

thơ thả chiếc lưỡi dài nut chng ly h.

 

Không còn ch để viết

h t nht mình vào cái bóng ca chính h:

h là ch ca h

để thơ được ngân lên.

 

CHO MT HIN DIN

 

Ta viết bài thơ này cho mi trước khi

ngày y đến. Cái ngày mà mi s cùng xác thân ta

bước vào mt cõi gii mi. Đường ranh gia ngày và đêm

mng như tiếng th ca ánh sáng. Đường ranh gia

ta và mi? Bin ti đã nut chng mi hin din.

 

Nhng khóc than dn tt. Thượng Đế

ca mi li cu nguyn là im lng vô biên. Hoá ra mi

biết điều đó rõ hơn ta: ta chưa bao giờ thy

mi khóc cười mi khi ta khóc cười. Duy ch mt ln gia đáy sâu tuyt vng

mi kh rung lên như để i an ta.

 

Ta tng nghĩ mi là ch ký duy nht ca ta

trên trn gian. Th ch ký ca mt nhà thơ tồi

điền vào dòng cui cùng sau mi bài thơ

như một nhc nh khiếm nhã v hn hơn là v bài thơ của hn.

Th ch ký k quái

mà ta tng mun xoá b thi thơ ấu. Hn phi có mt x s nào khác

nơi mi và nhng k như mi

được t do hin din.

 

Ri h đến và đắp mt nm m lên

khong trng mà chúng ta để li. Ngay c khi

đó là mt nm m vô danh trên mt cánh đồng hoang, mi biết chăng:

nó và cái bóng ca nó là tiếng vng ca ta và mi.

Như đuôi ca mt thiên thch va quét qua Trái Đất.

 

Ta viết bài thơ này cho mi trước khi ngày y đến. Bài thơ cho mi

cũng là cho chính ta: làm sao mt trong hai chúng ta còn có th sng

khi k kia qua đời?

 

L.V

Comments are closed.