Thơ Thy An

Hoa lá gọi về tháng bảy

 

một ngày nào trên đồi xanh

hoa lá gọi về tháng bảy

tâm thức lung lay ngọn cỏ

hạt mầm vừa nảy trên mảnh đất màu nâu

những ngôn từ bắc cầu

nối liền bao nhiêu thung lũng

đi qua những khoảng trống cần thiết cho sự sống

đường vòng cung ẩn hiện

trên mê lộ những lứa đôi hạnh phúc

 

tháng bảy mùa hạ mỉm cười

đi qua khu vườn hoang dã

nhắc nhở sự biết ơn của những đóa hoa

rải đều im lặng trên những ô lục giác

chất chứa trầm tư

khuôn mặt tình nhân và bạn bè  

nét nhăn mùa giông gió bên ly rượu nhỏ

ngọn đèn vàng từ căn phòng mở ngỏ

chậu bồ đề lung linh

 

cũng tháng bảy ngày sinh của lửa

những cánh đồng thỏa nắng

mặt trời trên cao dõi mắt trần gian

nhăn nhúm những nợ nần nhân thế

bến sông xưa chờ đợi qua đò

mùa tình yêu đỉnh nhọn

reo rắt chuông chùa và nhà thờ

âm giai khác biệt

làm trái tim thổn thức

 

bên này, bên kia vùng đất lở  

phì nhiêu núi đồi trên da thịt khát khao

những mong đợi trong ngôi nhà xưa cũ

ngước mặt nhìn trời đôi mắt khấn xin

dáng ai trong chậu sen

con chim đen không ngừng nhảy múa

âm thanh thật nhỏ thật hiền

câu thơ thiếu chữ bâng khuâng run nét

 

đi đi mãi

một ngày nào trên đồi xanh

hoa lá gọi về tháng bảy…

tháng bảy, 2023

 

Mùa xuân nhắc lòng

 

tiệc vui sót lại chút lửa tàn

ta hơ những thanh củi ký ức

cháy xèo mùi hoài niệm

vụn vỡ ảnh hình xưa cũ

ta bắn pháo bông lên trời

vẽ vời màu sắc tương phùng

bài ca đầu tay chung thủy

núi rộng sông dài châu thổ bình yên

 

nhớ lại những tàu xe xưa cũ

chạy xuyên đêm về cho kịp hừng đông

bàn tay vẫy đêm khuya

khàn giọng chia ly trên bến

bạn bè là kẻ đồng hành

chung đoạn đường dài ngắn

ngã ba, ngã tư, rồi chia tay

có người chưa bao giờ tái ngộ

cố quên đi rồi bỗng nhiên nhớ lại

những ngày mưa gió buồn phiền

 

nhắc lòng mùa xuân vừa đến

mặt trời hẹn hò cùng tóc bạc

lời nói nhỏ nhẹ buổi sớm mai

bàn tay xoa mềm vai mỏng

ánh mắt đang nói lên sự già nua và mỏi mệt tâm trí

chúc nhau bình an mỗi ngày

nhìn hoa và nắng trong khu vườn hoang dã

khi ngẩng cao đầu, khi cúi mặt xuống

thiết tha những mến thương về muộn

 

cùng em lên đồi ngày nắng mới

thấm thía những hiện rõ của tàn phai

trong tâm hồn tĩnh lặng

có viên sỏi thật hiền

rơi xuống biển xanh…

 

Tháng bảy tàn hơi

 

thổi chút tàn hơi

ngọn nến cuối cùng cuộc vui vừa dứt

đam mê tắt theo lửa

đêm mùa hạ chập chùng hình bóng

có ai đi qua

có ai trở về

câu nói run run môi miệng

thốt lên đâu đó

vu vơ theo bóng trăng bên hiên 

 

tháng bảy sinh hoa lá thật hiền

có thiên thần hiện về

nói nhỏ những ước mơ thầm kín

nhắc lại bài thơ che chở

khuôn mặt hiện ra trên đá

những lời hứa không giữ nổi theo tháng năm

phiền muộn mỉm cười

như bước chân đi qua khu vườn hoang dã

 

im lặng nhìn nước từ khe đá

áp tai vào ngực nghe tim thổn thức

trời đất giao hòa trên con đường chật hẹp tình yêu

liễu ngộ những hạnh duyên

la cà câu kinh rơi trên lá

tất cả là khởi đầu

vào trăm cõi mông lung vô tận

 

tháng bảy lời kêu gọi

những sum vầy lễ hội

che giấu những trách móc giận hờn

giọt nắng trên tay nhảy múa

soi sáng những hoài niệm heo hắt

nhắc nhở con người đừng bao giờ quên ân sủng

bí mật của ngôn từ ẩn hiện

lặng lẽ

sợi tóc rơi trên tay

 

Nàng Thơ năm xưa nhớ lại  

 

nàng sẽ về đây ngày đầu năm

nhẹ nhàng như gió

quyến rũ như mây

trồng một cây hồi sinh trên ngọn đồi trọc

hát ca dưới ánh lửa của những bộ lạc hồn nhiên

đưa ta về hang động thiêng liêng

có dơi và thạch nhũ vẽ lên bức tranh tiền sử

 

nàng sẽ về đây hát bản nhạc trời

ru giấc ngủ thiên thu thần thoại

trên những hàng cây xương rồng có nhánh quỳnh thật thơm

da thịt sẽ thanh xuân trở lại như vừa được phép lạ

cọng cỏ mọc lên từ đá

mang mùi thơm của núi rừng quê hương trong trí nhớ

sẽ có con chim nhỏ mân mê hạt lúa

dòng sông như nguồn sữa thật ngọt

chảy ra từ ngực ấm hương trầm

 

nàng sẽ về đây mang vòng ngọc

chứa những kim cương sáng ngời cài lên tóc

của những thiếu nữ đang xuân

mùa xuân dân tộc vẽ vời giữa hoa và lá

hoa lá của nàng thật trinh nguyên

không bỡn cợt trên những lâu đài phù phiếm

làm đau tượng tiền nhân bên đường

 

nàng sẽ về đây mang bài thơ tình diễm tuyệt

đọc lên trong ngày xuân đón lộc

áo hồng, trời xanh và mây trắng

nắng phục sinh lấp ló đầu vườn, ánh sáng thật êm

hạnh phúc nhú mầm từ những bàn tay thật ấm

ấp ủ bao la cõi thế gian

 

nàng sẽ về đây không khách sáo, như con chim nhỏ

đậu lên hàng giậu hót bài ca chung thủy

thăng hoa tình yêu kham khổ

trên những vùng khô cằn cạn kiệt quê hương

và trong trái tim kẻ viễn phương

có sông trôi ra biển, có nước chảy về nguồn

mái tóc muối tiêu mỉm cười với gió

 

cám ơn nàng đã mang lại mùa xuân

và dòng thơ tự do

trong tâm tưởng…

 

T. A

Comments are closed.