THƯA VỚI TRƯNG TRẮC
Chàng ơi điện ngọc bơ vơ quá.
Trăng chếch ngôi trời bóng lẻ soi
(Ngân Giang)
Nghiêng mình trước điện thờ Bà
Lung linh nhang khói hai tòa sen hương
Nghe hồn Thi Sách vấn vương
Cạn khô nến lệ môi hường nhạt xinh!
Thưa Bà, tôi kẻ hậu sinh
Viếng Người một tấm chân tình cháu con
Bây giờ má phấn, môi son
Biết còn trọn nỗi nước non, tình nhà?
Kể từ binh lửa can qua
Bành voi gươm tuốt, xông pha diệt thù
Trước là nợ nước thiên thu
Sau là trả hận gia phu thờ chồng…
Giặc tan. Ngồi giữa ngai rồng
Bỗng thèm hơi ấm. Mùa đông lạnh buồn!?
Vẫn trong cung cấm, mắt tuôn…
Nghìn xưa chiến trận để buồn lẻ loi!
( Ngẫm trong thiên hạ mà coi…
Vợ chồng ly tán, con côi lẻ đàn
Thân tàn tật, góa… đa mang
Xế chiều lạnh giá. Hàng hàng mộ không?)
Nữ nhi nước Việt, má hồng…
Đảm đang gánh vác núi sông nhà chồng
Nào đâu những lúc bão dông
Nào đâu những lúc gánh gồng lo toan?
Thưa Bà, điện ngọc, thềm loan
Có bằng con gái đang xoan dân thường?
Ngày vui bên những ruộng nương
Đêm chồng vợ với con thương ẵm bồng?
Nhớ câu nhan sắc yếm hồng
Xứng danh gái Việt yêu chồng, thương con
Ngàn năm sử sách vẫn son
Đánh cho lũ giặc hết còn… xâm lăng!
NẾU KHÔNG CÓ NGÀY 8 THÁNG 3?
Nếu không có ngày tám tháng ba
Đàn bà quê mình… vẫn đàn bà
Con gái lớn lên vẫn là con gái
Cái xương sườn… anh vẫn… E-va!
Nếu không có ngày tám tháng ba
Những hoa hồng kia, chắc… gì ế?
Anh vẫn tặng em, nếu có thể
Hai đứa mình dù có cách xa!
Anh vẫn yêu em như thuở ban đầu
Thuở hai đứa chưa biết về tháng ba ngày tám
Thuở sách vở biết làm duyên dáng
Trên đường về một kẻ theo… sau!
Nếu không có ngày tám tháng ba…
Anh vẫn hàng ngày đưa đón… con đi học
Vẫn âu yếm mỗi khi em mệt nhọc
Dìu em đi khắp cõi ta bà!
Này hãy nhấp chút rượu vang kỷ niệm
Ta đã qua nhiều ngày tám tháng ba
Vẫn bình thường, vẫn yêu thương cuồng nhiệt
Và chia nhau nước mắt… mặn mà?
Nên chẳng cần ngày tám tháng ba
Trong mỗi chúng ta đều có… bóng đàn bà?
Là chị, là em, là bà, là mẹ…
Để mỗi ngày xin tặng một cành hoa!