Thơ Trang Châu

ĐẤT NƯỚC BÂY GIỜ

 

Từ quãng đời thơ ấu tôi lớn lên

Đất nước chưa một ngày im tiếng súng

Bom ru tôi ngủ

Sách vở từng trang tôi đọc

Mong tìm ra lấy nghĩa chiến tranh

Đang  rỉa mòn quê hương đổ nát

 

Tôi lớn lên

Hồn già đi trước tuổi

Không nhìn thấy tương lai

Như lòng mình mơ ước

Như tất cả tin yêu

Tôi gởi gắm cuộc đời

 

Tôi đã nổi trôi xuôi ngược giòng đời

Súng trên vai  lòng mới rõ hận thù

Bắn đã biết nhắm vào ai

Những đêm hỏa châu chong mắt

Những ngày nắng lửa khô môi

Tôi xin trí óc tôi từng phút tỏ ngời

Để lương tâm không một lần trách hỏi:

Chiến đấu làm gì, chiến đấu cho ai?

 

Một sáng mùa xuân đôi miền phố thị

Đỏ một màu cờ

Tôi đã đợi chờ từng phút, từng giây

Nửa lời tiếng nói xóa bỏ hận thù

Để tin yêu niềm vui mới

 

Nhưng mùa xuân không thắm hoa

Mùa xuân không tươi lá

Trên đèo heo hút gió

Nơi núi thẳm, rừng sâu

Nối tiếp nhau

Những trại tù mọc lên như nấm

Những kiếp tù không bản án

Biết ngày đi không biết có ngày về

 

Có phải

Vì tôi là kẻ hiện diện sau cùng

Nên là người thua thiệt:

Không nợ nần

Cũng bị tước mất quê hương!

 

Tôi đứng bên trời Montréal

Nhìn giòng sông Saint Laurent đông tuyết

Không thấy màu phù sa sông Hồng, sông Nhị

Nước không thơm mùi trái ngọt Đồng Nai

Giọng hò nào cho tôi nhớ Hương Giang

Ôi! Nỗi lo âu nay thành sự thật

Khi một ngày bỏ nước ra đi

 

Biên cương trời Nam mấy nghìn năm một cõi

Sao anh để bầy lang sói

Dẫm  gót thù lên biển đảo của cha ông?

Anh không nghe sóng dậy trong lòng?

Không hay tiếng đời mai mỉa?

Không thấy mình đắc tội với tiền nhân?

 

Bao nhiêu năm quê nghèo im tiếng súng

Đất nước thanh bình sao mắt mẹ không vui?

Sao con mẹ cuối đời vẫn làm thân Do Thái?

Tôi muốn quên nhưng lòng vẫn hỏi:

Đất nước bây giờ đất nước của ai ??

 

HÃY COI NHAU NHƯ TÌNH NHÂN

Viết cho Ngày Tình Nhân 14 tháng 2

 

Mình hãy coi nhau đêm nay như tình nhân

Hãy coi tuổi nhau như vừa đôi tám

Hãy gợi lòng mình như vừa biết yêu đương

Anh sẽ cho lui dòng thời gian

Để thấy em xinh đôi má hồng

Môi thoáng cười trong giao mắt đầu tiên

Anh sẽ bắt thời gian dừng lại ở

Giây phút đợi chờ anh cầm lấy tay em

 

Chúng ta đã bên nhau trong cuộc hành trình

Dài một phần tư thế kỷ

Cuộc hành trình nào mà chẳng có gian truân

Chúng ta chẳng cần quên

Nhưng chúng không phải nhớ

Những khúc sông sóng ngầm

Những chặng đường sỏi đá

Trong cuộc đời lứa đôi

 

Chỉ biết hôm nay

Chúng ta đang đứng ở bình nguyên của mối tình

Trong một chiều nắng đẹp

Chúng ta sẽ tay trong tay đi quãng đời còn lại

Chúng ta sẽ tô thắm tuổi già bằng tâm hồn tuổi trẻ

Nên xin em đừng ngại

Thời gian sẽ ghi dấu vết nhăn

Thời gian sẽ điểm sương mái tóc

Chúng ta mãi mãi là hai con chim non

Hót cho mùa xuân bất tận

 

Chúng ta sẽ mãi mãi không già

Nếu chúng ta mãi mãi

Vẫn đêm đêm coi nhau như tình nhân

Vẫn coi tuổi nhau như vừa đôi tám

Vẫn gợi lòng mình như vừa biết yêu đương

 

T.C

     

 

 

Comments are closed.