Cho Anh của em (1976-2023)
Ánh mắt
những người sống đi vòng quanh huyệt mộ
họ thả từng cánh hoa xuống nắp quan tài
chúng quyện vào nhau quay cuồng như hàng trăm lời nói trong gió sớm
phần còn lại
là im lặng và khóc than
còn có thể làm gì hơn
tôi nhìn chằm chằm vào mỗi kẽ hở của cái hố kia
bằng cách nào tôi có thể
chôn ánh mắt của tôi xuống từng khoảng trống
như người ta vừa chôn cái xác của anh tôi
đã hơn một lần trên dương thế
tôi để lạc anh khỏi tầm mắt của mình
Của xương và máu
anh dạy cho em về cái chết
bằng hơi lạnh trên đầu mỗi ngón tay
anh dạy cho em về cái chết
bằng một sát-na hư ảo em ngỡ như anh đang còn thở
anh dạy cho em về cái chết
bằng cuộc hội thoại giữa riêng hai chúng ta trong tâm tưởng
bao điều chưa nói ứa ra như nhựa cây sau mỗi vết chém
anh đáp lời em bằng thứ màu đỏ kia
từ hốc mũi trên gương mặt cứng đờ
cuộc hội thoại của xương
và máu
anh đã dùng cuộc đời của anh
cả cái chết đột ngột
sự im lặng vĩnh viễn
và máu
để dạy cho em về mọi thứ
Hành trình
một lần nào tôi ngỡ đã gặp lại anh tôi
giữa hồi kinh cầu nguyện không ngưng
anh đứng lẫn vào những cái tên
trong trang sách của Đức Phật về một xứ miền xa lạ
tôi gọi bằng cơn rung chuyển của xương cốt
một cuộc bái lạy tuyệt vọng
cho những cái tên khác nhau mà thường ngày chúng tôi từng gọi
nhưng rồi những cái tên của anh quay đi
không thân phận
không tuổi tác
bỏ mặc tiếng gọi đồng thanh của tất cả chúng tôi
chúng lần lượt quay đi
lựa chọn hành trình của vô danh
và thẳm tối
Sự thật của tro
lửa là một cây cầu
giữa có và không
tôi nhìn nó ăn hết mớ đồ đạc
gồm ánh mắt của tôi trong đó
và trả lại trên mặt đất một nhúm sự thật tàn tạ của tro
cái màu hoài nghi giữa gào thét – lặng im
thao thức – quên lãng
luyến tiếc – bỏ mặc
mọi sự thật khác trên trần gian này, tôi tin, chỉ còn là lớp vỏ
chúng ta chôn chúng xuống trong cùng một huyệt mộ
kể cả nỗi đau đớn khôn khuây của chúng ta
và vờ như tỉnh táo
để chúng đến gần hơn với lõi của trái đất
Vắng mặt
những người khác đã đến cùng anh
đã bái lạy
đã đi vòng quanh
đã thả hoa
đã khóc tức tưởi
đã say cùng anh tràn một đêm
đã an ủi cha mẹ, vợ con anh
giờ đã bước trên những nẻo đường khác
sự-vắng-mặt của anh thay anh bước vào đời họ
như năm xưa sự hiện diện của họ đã bước vào đời anh
như anh và bọn họ đã từng
em uống để thấy sự-vắng-mặt của anh đang ngà ngật bên cạnh
em thức dậy giữa đêm để thấy sự-vắng-mặt của anh đang nhìn em từ mỗi góc tường
em ngắm những người thân của anh để thấy sự-vắng-mặt rưng rưng trong từng hốc mắt
em nhìn sâu vào đời em để thấy sự-vắng-mặt ao ước được lấp đầy và chở che
kể từ khoảnh khắc ấy trở đi
sự-vắng-mặt của anh nhìn chằm chằm vào hiện diện của em
như ánh mắt em trong giờ đưa tiễn
neo đậu nơi từng khoảng trống không cùng của huyệt mộ
(07.03.2023)
L.V