Một ngày của nhà thơ đồng tính
tặng Mach
Anh quên mất một tứ thơ
Một cành hồng cướp mất anh
Khỏi sự duy lý thường thấy
Anh nhìn chằm chằm
Khuôn mặt người phụ nữ
Và ước có thể cướp đôi mắt nàng
Trao cho người tình đồng giới của mình
Buổi sáng thức dậy
Nỗ lực viết bài thơ không nhan đề
Anh quên mất mình đồng tính
Buổi chiều anh trốn người tình
Bằng cách tự tử trong căn bếp
Nỗ lực tìm con dao
Trong vô vọng
Tối đến tay cầm dao
Anh quên mất cơ thể chính mình
Thứ vẫn luôn khao khát tự tử
Như một nhà thơ đồng tính
Anh nằm cạnh người tình
Ngắm đôi mắt đã nhắm của chàng
Chạm nhẹ môi vào lông mi chàng
Kẻ anh tin là chính mình
Trong trạng thái xuất hồn ngây ngất
Và đó là lý do anh yêu chàng
Đối thoại bất tận với ân sủng
Nhà thơ nghĩ về sự mất trí
Đã duy trì căn bệnh tồn tại của nhân loại
Chẳng cần bất cứ nỗ lực nào
Có chăng đó cũng là
Liều thuốc của Thượng đế
Mỗi khi Ngài ghê tởm
Tìm cách hủy diệt thế giới mình tạo ra
Như một nhà thơ đồng tính
Cây táo dại
tặng Nhân
Em đã nhìn vào tận đáy hận thù
Để biết nó là tình yêu
Nguyên thủy và mãnh liệt
Em bất hạnh hơn bất cứ
Người nào mình từng biết
Để nhận lấy những đối thoại âm ỉ về anh
Những khoảnh khắc em từng rời bỏ
Để chấp nhận đời là ân sủng
Em không quên được anh, em khóc
Làm ơn hãy xoáy sâu vào em
Hãy tìm thấy cái lỗ trên đầu em
Nơi đã nỗ lực quên đi nhiều thứ thuộc hai ta
Hãy cho nó ngừng tồn tại để từ cái lỗ
Sẽ mọc lên một cây táo dại
Chính cái cây ẻo lả, đồng tính và cô độc
Đã khiến chúng ta bước vào
Buổi sáng ảm đạm hôm đó
Nơi anh chạm vào em không
Bằng cơ thể mà bằng ngôn ngữ
Một cái cây, và chỉ một cái cây
“Chúng ta hạnh phúc và bất hạnh
Hơn bất cứ ai trên cõi đời”
Nhà thơ đồng tính
Sự mệt mỏi quấy rầy chúng ta
Một cách phi lý chúng ta tìm những trì hoãn
Chúng ta sẽ sống hết mình và chúng ta sẽ chết
Chúng ta sẽ đi tù và nhìn nhau trong những
Khung cửa nhà giam, chúng ta sẽ xuống địa
Ngục và bị chặt thành từng thớ thịt
Chúng ta phải nhai lại cứt đái của mình
Anh bóp mụn cho em và nói giá như anh có
Mọi thứ của em và em có mọi thứ của anh
Những điểm dốc chúng ta sẽ chạm chứng
Kiến chúng ta từng sống và kì vọng những
Điều lớn lao. Một nhà thơ đồng tính đập đá
Bị công an bắt, có thể làm gì ngoài
Kết liễu chính mình? Hắn sống với sứ mệnh
Bảo vệ những gì bị cấm nói. Và tình yêu, tình
Yêu sẵn sàng nhấc bổng chúng ta vào bên
Trong, bên trong một nhà thơ đồng tính
Và tìm cách trì hoãn, em hiểu chứ?
Cái chết
Anh có nhớ chúng ta từng chứng kiến cái chết
Một người quen. Đồng tính.
Tài năng. Và đầy phẫn uất.
Nghe về cái chết của cậu là một bi kịch
Và chứng kiến nó là không thể gột rửa
Đầu cậu nát bét sau cú chạm
Anh tin nổi không?
Một cú chạm có thể khiến ta biến mất
Một cú chạm khiến ta làm lành với thế giới
Và em nhớ cách hộp sọ anh chạm vào hộp sọ em
Cách em tin anh hiểu những gì em hiểu
Và anh cảm nhận những gì em cảm nhận
X. M